Trong không gian tĩnh lặng của màn đêm với cái se se lạnh của đầu đông....Nó có một cảm giác man mác buồn....Nó lang thang trên mạng và bỗng nhìn thấy một câu: Triệu người quen có mấy người thân lại làm Nó nhớ đến Bài không tên số 4 quen thuộc. Nó ngồi nghe lại: "Khóc
cho vơi đi những nhục hình, nói cho quên đi những tội tình....." Lời bài hát diễn tả một nỗi đau đến
tận cùng. Không phải là nỗi đau về thân xác, mà là nỗi đau về tâm hồn.
Như một lời than, như một sự tiếc nuối "Triệu người quen có mấy người
thân..." mới thấy được niềm hạnh phúc biết bao khi trong đời sống này ta
tìm được một người thân, một tri kỷ. Một người biết vui với niềm vui
của ta và buồn cùng với nỗi buồn của ta. Một người để hiểu, để thương,
để quan tâm, chăm sóc và chia sẻ. Để những khi có nhau sẽ là niềm hạnh
phúc và nếu phải mất nhau sẽ là nỗi buồn thương. Mong
sao mỗi người trong chúng ta hãy dành một đôi phút trong ngày để suy
nghĩ về những người thân thiết mà ta đã có hay đã gặp được trong cuộc
đời này, để biết mình đang hạnh phúc và biết quý trọng tình cảm ấy . Hãy
giữ gìn từng lời nói hay hành động để không gây tổn thương, muộn
phiền cho nhau. Đừng vì một chút tự ái hay suy tính mà vô tình làm những
người mình thương yêu thêm xa cách.
Khóc cho vơi đi những nhục hình
Nói cho quên đi những tội tình
Đời con gái cũng cần dĩ vãng
Mà em tôi chỉ còn tương lai
* *
*
Mãi về sau nước mắt có cạn
Khi xa đời thương cho đàn con
Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưa
* *
*
Lệ xóa cho em được không, những kỹ niệm
đắng
Lời nói yêu thương ngày xưa có trở về
tim
Đếm cho em những giây phút mặn nồng
Giữ cho em mái tóc bồng
* *
*
Lời anh nói sẽ còn mãi đấy
Chuyện mai sau xin giữ trên tay!
|